Thầy giáo – cựu chiến binh gắn bó với học sinh vùng sâu!
Lượt xem:
Đã bước sang tuổi 60 nhưng thầy giáo, cựu chiến binh(CCB) Nguyễn Khoa Xuân (nhà ở phường Ea Tam, thành phố Buôn Ma Thuột) vẫn bám trụ, gắn bó với các em học sinh người dân tộc Mông của trường Tiểu học Yang Hăn, một ngôi trường nằm ở vùng sâu của huyện Krông Bông.
Đã bước sang tuổi 60 nhưng thầy Nguyễn Khoa Xuân vẫn gắn bó với các em học sinh vùng sâu
Năm 1985 sau khi hoàn thành 3 năm nghĩa vụ quân sự, CCB Nguyễn Khoa Xuân theo học ngành xây dựng. Ra trường đi làm được một thời gian, năm 1997 CCB Nguyễn Khoa Xuân tiếp tục nộp hồ sơ và thi đậu Đại học Tây nguyên (khoa sư phạm Tiểu học). Năm 2001 tốt nghiệp ra trường, thầy Xuân được tổ chức phân công về giảng dạy tại trường Tiểu học Yang Hăn và đã gắn bó với các em học sinh người dân tộc Mông hơn 20 năm nay. Quãng đường từ nhà thầy Xuân đến trường gần 120 km, hoàn cảnh gia đình khó khăn, điều kiện sinh hoạt nơi ở nội trú thiếu thốn. Song với bản chất của “Người lính Cụ Hồ”, thầy Xuân đã khắc phục mọi khó khăn để gắn bó với học sinh. Thầy Xuân nhớ lại: “Khi mới xuống trường nhận công tác, ở đây có nhiều cái không như: không điện, không sóng điện thoại, không nước sạch; thầy cô ở nội trú nhiều trong khi chỗ ở lại thiếu; vào mùa mưa, đường lầy lội, lại chưa có cầu nên phải lội qua nhiều suối… Khó khăn nhất là hoàn cảnh gia đình. Hai con lúc đó còn nhỏ, công việc của vợ lại không ổn định. Song khi về trường giảng dạy, thấy các em học sinh người Mông ở đây còn gặp quá nhiều khó khăn nên bản thân xác định, dù khó khăn bao nhiêu cũng cố gắng vượt qua để đem con chữ đến với các em học sinh”.
Thầy Nguyễn Khoa Xuân gắn bó với khu tập thể trường TH Yang Hăn hơn 20 năm nay
Khi thầy Xuân về nhận công tác, trường Tiểu học Yang Hăn mới chỉ có 12 lớp, 320 học sinh. Đến nay trường đã có 35 lớp với 1.012 học sinh. Ngoài những kiến thức truyền giảng hàng ngày, thầy Xuân còn thường xuyên đến thăm, hướng dẫn các em học ở nhà, vận động các em nghỉ học ra lớp, luôn hết mình vì học sinh; cuối năm học sinh của thầy chủ nhiệm có tỉ lệ lên lớp khá cao. Thầy Xuân cho biết: “Học sinh của trường đa số là người dân tộc Mông ở các tỉnh phía Bắc vào định cư. Điều kiện học tập, hoàn cảnh gia đình của các em còn gặp rất nhiều khó khăn. Vốn tiếng Việt của các em còn rất nhiều hạn chế, nhất là lớp một. Để các em tiếp thu được kiếm thức thì thầy cô ở đây phải cố gắng, vất vả, bỏ ra nhiều thời gian, công sức giúp đỡ, bồi dưỡng, phụ đạo các em nhiều. Ngoài ra các thầy, cô còn phải học thêm một số tiếng Mông cơ bản để giao tiếp với các em”.
Dù nhà ở cách trường hàng trăm km, đi lại vất vả nhưng thầy Xuân luôn khắc phục để thực hiện nghiêm túc thời gian giảng dạy. Hàng tuần cứ sáng thứ hai thầy đi và chiều thứ sáu về thăm nhà. Thầy Xuân bộc bạch: “Trước đây đường đi lại khó khăn, từ nhà xuống trường mất hơn 4 giờ đồng hồ. Nhiều hôm gặp trời mưa to, không dám đi nhanh nên về đến nhà gần 9 giờ đêm. Có lần về muộn tông phải cục đá bị ngã xe phải nằm viện mất hơn 10 ngày. Bây giờ đường đi tốt hơn nhưng sức khỏe lại yếu, mắt kém nên cũng mất hơn 3 tiếng”.
Khắc phục khó khăn, gắn bó với học sinh vùng sâu trong suốt hơn 20 năm qua, thầy giáo Nguyễn Khoa Xuân là tấm gương sáng về tinh thần, nghị lực vượt khó để cống hiến cho sự nghiệp “trồng người” ở huyện Krông Bông./.
Bài, ảnh: Tùng Lâm